4/9/10

Nguyên Tổng GĐ Vinashin: "Tôi không làm gì đểu giả (?)"

Chúng tôi bấm chuông căn phòng 706 (toà nhà 17T6-Trung Hoà Nhân Chính - Hà Nội), một gương mặt nhàu nhĩ mở cửa. Ông Trần Quang Vũ (nguyên Tổng GĐ điều hành Vinashin) trước ngày bị bắt thật khác so với hồi lên báo nói lời: Xin lỗi nhân dân...

Không làm gì đểu giả?
Đó là thời điểm ông Vũ vừa bị đình chỉ chức vụ sau một chuyến công tác ngắn ngày. Hôm đó, có lẽ điện thoại của Thứ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Hồng Trường (Chủ tịch HĐQT Vinashin) bỏng rẫy nhưng khó có nhà báo nào hỏi được điều gì liên quan đến việc đình chỉ chức vụ tân Tổng giám đốc Vinashin. Tuy nhiên, khác với Thứ trưởng Trường, ông Vũ khá cởi mở với thông tin không vui về mình.

Thậm chí, ông Vũ còn nói: “Có lẽ ngày nghỉ nên chưa công bố quyết định. Đến thứ hai sẽ rõ ngay mọi việc. Tôi khẳng định mình không làm gì đểu giả (?)”. Thực ra, về mặt tâm lý chung, đối với những người biết mình sẽ bị bắt thì những ngày trước khi bị bắt có khi còn buồn thảm, nặng nề hơn khi đã bị tạm giam.
Ông Vũ (bên phải) trần tình với PV về sai phạm trước ngày bị bắt

Trong phòng khách lúc đó, có một số người trông còn trẻ. Ông Vũ giới thiệu rằng, các nhân viên trong Tổng công ty đến chơi. “Căn hộ này, tôi mua hồi đầu có giá chỉ 900 triệu đồng, nay nếu bán cũng chừng 3 tỷ đồng”, ông Vũ tiết lộ.

Chúng tôi được ông tiếp riêng trong căn phòng ngủ khá bề bộn có kê một bàn làm việc nhỏ. Căn phòng này bị ám nặng mùi thuốc lá, đồ đạc sắp xếp cẩu thả. Một chiếc máy tập chạy được kê dọc bên giường nhưng có lẽ đã lâu không hoạt động.

Tôi thầm nghĩ, có lẽ người thân của ông Vũ lo cho sức khỏe nên trang bị máy chạy để ông tập thể thao; nhưng mùi thuốc lá dường như đã tố cáo chủ nhân căn phòng làm việc trong căng thẳng và chẳng màng tới sức khỏe.

Từ ngày nhận vị trí công tác mới tại Vinashin, ông Vũ lên Hà Nội mua căn hộ này ở cùng cô em gái. Vợ, con vẫn công tác ở Hải Phòng. Đôi bận rảnh rang, ông lại lộn về nhà riêng.

Qua cách ông nói, làm việc ở Vinashin hiện nay hoặc có giai đoạn ở Nam Triệu (Hải Phòng) thì phải cắm trại như quân đội để dành toàn tâm toàn ý mới hy vọng thành công.

Sống ở Hà Nội, chuyện cơm nước đã có em gái lo giúp nhưng ông Vũ thổ lộ: “Vợ con ở xa cũng lo lắng cho tôi lắm!”. Có thể hình dung được cảnh, vợ con ông chắc gì biết tàu nọ, bến kia của Vinashin, ngoài việc chỉ thấy người thân xa gia đình triền miên.

Trong câu chuyện với chúng tôi, ông Vũ cũng nhắc nhiều về họ. Suốt buổi nói chuyện, dù là chuyện cơ quan hay chuyện gia đình, mắt ông Vũ đều rơm rớm. Ông cũng nói lo cho sức khỏe của bố vợ: “Không biết cụ có vượt qua được cú sốc này không”.

Có vẻ như chuyện đình chỉ chức vụ với ông lúc đó không đáng bận tâm hơn chuyện đã để bố mình lo lắng, ảnh hưởng tới sức khỏe. Đôi khi án phạt của pháp luật lại không nặng bằng sự đau đớn của những bậc sinh thành.

Người đàn ông cô độc
Ngồi tâm sự với chúng tôi trong buổi chiều u ám ấy là một người đàn ông cô độc. Căn buồng dù đã đóng kín cửa để chủ nhân dễ chia sẻ riêng tư với khách nhưng ông Vũ vẫn nói thầm thì, đôi khi cao hứng lại nói to bất thường một chút.

Những bộc bạch kia rõ ràng không phải với bất cứ ai cũng nói được. “Đây, các anh xem Tổng GĐ Ngân hàng Mizuho Corporate (Nhật) vừa gửi thư cho ban lãnh đạo Vinashin mong muốn tìm hiểu cơ hội làm ăn. Vinashin sẽ có nhiều cơ hội để đứng dậy lắm!”, ông Vũ nói và đưa cho chúng tôi lá thư.

Ông cũng nêu ra một số điểm cụ thể để có thể vực dậy Vinashin với âm lượng đầy tâm huyết. Ông Vũ cũng nói: “Tôi với anh Bình (ông Phạm Thanh Bình-PV) hay mâu thuẫn trong công việc”.

Chúng tôi đề nghị đưa cuộc trao đổi lên báo, ông Vũ trầm ngâm: “Chờ thư thư để cơ quan điều tra họ làm việc cái đã”. Khi được hỏi nếu có sai phạm thì đó là gì, ông Vũ không trả lời cụ thể được, có lẽ do mải mê với việc mở rộng kinh doanh nên quên chăng?
Theo Tiền Phong
Disqus Comments